Chủ Nhật, 24 tháng 2, 2013

NHỚ RỪNG


Năm năm lội suối băng rừng
Mình mang cái chữ trao từng bản thôn
Nhớ sao những buổi hoàng hôn !
Trăng treo đỉnh núi trăng vờn cùng mây
Quên sao những tháng những ngày ?
Củ mài,củ sắn,củ khoai đỡ lòng
Ở nhà vợ nhớ con trông
Mẹ thời ốm nặng rất mong con về
Học trò dăm đứa a ê
Trường tranh nứa lá bốn bề trống không
Nhớ sao cái rét đêm đông
Ngồi bên bếp lữa mà lòng tái tê
Nhớ từng đồng chí bạn bè
Mỗi người một bản qua về có nhau
Những khi sốt rét ốm đau
Giúp nhau điều trị mong mau chóng lành
Năm năm theo những bước chân
Sê-pôn soi bóng thác ghềnh cheo leo*
Năm năm cái chữ mang theo
Rừng xanh chim hót, mình gieo hạt mầm
            ***
Nhà sàn mái lá đơn sơ
Ăm-pi ăm-pã bây giờ ra sao ? **
Nhớ từng em nhỏ năm nào
Đôi mắt sâu thẳm như sao trên trời
Con thuyền độc mộc buông lơi
Vài cô sơn nữ vui chơi giữa dòng
Ô kìa dưới gốc cây thông
Chú chim bói cá đang trông chờ mồi
Hoẳng đâu toang toác bên đồi
Núi rừng hùng vĩ cho tôi nặng lòng.
* Sê-pôn : con sông biên giới Việt Lào theo các xã Thanh ,Thuận ..Hướng Hoá Quảng Trị
** Ăm-pi :Mẹ, Ăm-pã : Bố theo tiếng Vân kiều
               NA 23-12-2009

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét